Chuyện về những người khiếm thị cao tuổi tìm lại ánh sáng từ màn hình điện thoại

Thứ hai, 08/09/2025 - 14:42

Hà Nội một sớm thu, không khí mát mẻ,giữa dòng người vội vã, một người phụ nữ 60 tuổi, dáng người khắc khổ, bước đi nặng nhọc, nương theo cánh tay rắn rỏi của người chồng đến với một lớp học đặc biệt.

Đó là bà Nguyễn Thị Thanh, nhà ở phường Thanh Xuân, Hà Nội. Đôi mắt bà đã gần 10 năm không còn nhìn thấy ánh sáng, cuộc sống của bà gói gọn trong những âm thanh và cảm giác quen thuộc. Bà từng trải qua nhiều lần vào viện vì bệnh phổi, sức khỏe suy kiệt, nhưng trên gương mặt bà, niềm khao khát kết nối với thế giới vẫn rạng ngời.

Chuyện về những người  khiếm thị cao  tuổi tìm lại ánh sáng từ màn hình điện thoại- Ảnh 1.

Lớp học đặc biệt

Câu chuyện của bà Thanh không chỉ là minh chứng cho ý chí vượt khó phi thường mà còn là lời khẳng định về giá trị của tri thức, của sự sẻ chia và của những niềm vui giản dị ở tuổi xế chiều.

Bà Thanh là một trong những học viên tích cực nhất. Khi biết đến lớp học, một tia hy vọng mới lóe lên. Hằng ngày, bà được chồng đưa đến lớp. Với bà, mỗi buổi học không chỉ là cơ hội để trau dồi kiến thức mà còn là niềm vui được gặp gỡ bạn bè, được trò chuyện và chia sẻ. Chiếc điện thoại thông minh, vật tưởng chừng xa lạ, giờ đây trở thành cầu nối giúp bà "nhìn" thấy thế giới. Bà học cách sử dụng Zalo để nhắn tin, gọi điện cho người thân; học cách nghe nhạc, nghe truyện để cuộc sống thêm thi vị; học cách nhận biết mệnh giá tiền để không còn phải lo lắng khi giao dịch. Đặc biệt, bà còn được thầy giáo Nguyễn Trung Thái tận tình hướng dẫn cách sử dụng Facebook, mở ra một thế giới mới đầy màu sắc trên mạng xã hội. Bà có thể "lướt" tin tức, kết nối với bạn bè và chia sẻ những cảm xúc của mình.

Bà Thanh là một trong những học viên đặc biệt của lớp học điện thoại thông minh dành cho người khiếm thị cao tuổi. Lớp học do Chi hội Người mù liên phường Thanh Xuân tổ chức, khai giảng vào ngày 5/9 vừa qua. Nhìn những học viên tóc đã bạc trắng, tay run run vuốt ve màn hình điện thoại, mới thấy hết được niềm vui và sự háo hức của họ. Lớp học chỉ có 5 người, tất cả đều từ 60 tuổi trở lên. Mỗi người một câu chuyện, một hoàn cảnh, nhưng họ tìm thấy ở đây một điểm chung: khát khao được học hỏi, được bước ra khỏi căn phòng chật hẹp của chính mình.

Chia sẻ của những học viên cựu cán bộ Hội

Lớp học còn có sự góp mặt của những nguyên cán bộ Hội, những người từng đứng ở vị trí tổ chức, nay trở lại với vai trò học viên.

Ông Nguyễn Thanh Phúc, nguyên Chủ tịch Hội người mù quận Thanh Xuân, xúc động chia sẻ: "Đã về hưu, nhưng tôi vẫn luôn khát khao được học hỏi. Tham gia lớp học này, tôi như được sống lại thời đi học. Không chỉ học kiến thức, tôi còn học được sự kiên nhẫn và tinh thần vươn lên từ chính các bạn học của mình. Chiếc điện thoại không chỉ giúp tôi kết nối với con cháu, bạn bè mà còn mở ra một thế giới thông tin rộng lớn, giúp tôi không còn cảm thấy lạc lõng."

Cùng chung cảm nhận, ông Nguyễn Khả Hùng, cũng là một nguyên cán bộ Hội, chia sẻ thêm: "Khi còn làm công tác Hội, tôi chỉ lo tổ chức, bây giờ được trực tiếp tham gia học, tôi mới thấu hiểu hết những khó khăn và niềm vui của người khiếm thị khi tiếp cận công nghệ. Lớp học là một món quà ý nghĩa, giúp chúng tôi không chỉ cập nhật kiến thức mà còn tìm thấy niềm vui tuổi già, được gặp gỡ, giao lưu với những người bạn cùng cảnh ngộ."

Tâm sự từ những người trong cuộc

Để những người khiếm thị cao tuổi có thể sử dụng điện thoại thông minh là một hành trình đầy thử thách. Thầy giáo Nguyễn Trung Thái, một người khiếm thị, hiểu rõ những khó khăn đó hơn ai hết. Thầy chia sẻ: "Việc hướng dẫn các bác cao tuổi là một thử thách lớn. Tôi phải nói thật chậm, thật kỹ, lặp đi lặp lại nhiều lần. Các bác quen dùng điện thoại 'cục gạch' nên khi chuyển sang màn hình cảm ứng, tay các bác run, thao tác rất khó khăn. Nhưng thấy sự cố gắng, niềm vui trong nụ cười của các bác , tôi có thêm động lực để tiếp tục. Mỗi buổi học, tôi cảm thấy mình không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là người bạn đồng hành, giúp các bác tự tin hơn."

Anh Nguyễn Tiến Thành, Chi hội trưởng Chi hội người mù liên phường Thanh Xuân, bày tỏ tâm huyết: "Mục đích của chúng tôi là tạo một sân chơi tri thức, giúp các bác, các cô chú cao tuổi tiếp cận với công nghệ, xóa bỏ khoảng cách với xã hội. Lớp học chỉ diễn ra trong 5 buổi, nhưng tôi thấy kiến thức là vô tận. Tôi rất mong muốn lớp học được kéo dài hơn để các bác có thể học hỏi thêm nhiều kiến thức mới, sử dụng thành thạo các ứng dụng tiện ích."

Anh Thành cũng không quên kêu gọi sự chung tay từ cộng đồng: "Chúng tôi đang rất cần sự hỗ trợ về mặt kinh phí để duy trì và mở rộng lớp học. Kinh phí sẽ được sử dụng để hỗ trợ đi lại cho các bác, mua sắm thiết bị hỗ trợ, trang bị thêm các công cụ học tập và chi trả cho giáo viên. Chúng tôi tin rằng, mỗi sự đóng góp dù nhỏ cũng sẽ mang lại một cơ hội lớn, một tia sáng cho những người khiếm thị cao tuổi."

Câu chuyện về bà Thanh và lớp học đặc biệt này không chỉ là một tin tức, mà còn là một thông điệp mạnh mẽ về ý chí, về tinh thần lạc quan và về tình yêu cuộc sống. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào, con người vẫn luôn có thể vượt lên chính mình và tìm thấy niềm vui, hạnh phúc.

Khánh Thành