Dù trải qua hàng ngàn năm, những cỗ quan tài treo này vẫn làm đau đầu giới chuyên gia hiện đại, bởi khả năng và công nghệ của người xưa tưởng chừng không đủ phát triển để thực hiện một việc đầy phức tạp như vậy. Làm thế nào mà họ có thể đưa những quan tài nặng hàng trăm cân lên vách núi hiểm trở mà không để lại dấu vết gì?
Điều này khiến cộng đồng khảo cổ phải treo thưởng 400.000 nhân dân tệ (tương đương 1,4 tỷ VNĐ) để tìm ra câu trả lời, và câu chuyện dường như trở nên ly kỳ hơn khi một nông dân địa phương tuyên bố rằng ông chính là người nắm giữ chìa khóa của bí ẩn này.
Quan tài treo – Phong tục kỳ lạ và nguy hiểm
Quan tài treo là một hình thức mai táng xuất phát từ các dân tộc thiểu số Trung Quốc thời cổ đại, nơi các quan tài được đặt trên các cọc gỗ đóng vào vách đá. Ở một số nơi, quan tài còn được đặt trong các hang động tự nhiên ở độ cao hàng chục mét so với mặt đất. Trong số những di tích còn tồn tại, khu vực núi Longhu (Long Hổ Sơn, Giang Tây, Trung Quốc) nổi tiếng với hàng loạt quan tài treo xếp dọc theo vách đá hiểm trở, bên dưới là một dòng sông lớn, tạo nên khung cảnh đầy kỳ vĩ và huyền bí.
Khung cảnh này khiến người ta không khỏi băn khoăn về cách thức người xưa đã di chuyển và đặt những quan tài này. Theo các chuyên gia, trọng lượng của mỗi chiếc quan tài có thể lên tới hơn 300 kg, và chúng đã tồn tại nguyên vẹn qua hàng ngàn năm. Dù đã tổ chức nhiều cuộc thăm dò và nghiên cứu, những câu hỏi về kỹ thuật và cách thức thực hiện vẫn chưa được giải đáp thỏa đáng.
Cuộc hành trình tìm kiếm lời giải
Vào năm 1978, một nhóm khảo cổ đã được thành lập để nghiên cứu quan tài treo ở núi Longhu. Với sự giúp đỡ của người dân địa phương, các nhà khảo cổ đã khám phá ra rằng chủ nhân của những chiếc quan tài này là người thuộc tộc Bạch Nguyệt, sống cách đây 2.600 năm. Những người Bạch Nguyệt vốn sinh sống quanh khu vực nhiều núi non và sông ngòi, vì vậy việc mai táng trên vách đá có lẽ là phong tục đặc trưng của họ. Tuy nhiên, điều khó hiểu nhất vẫn là việc làm thế nào để người xưa có thể thực hiện công việc khó khăn này.
Năm 1989, một người nông dân sống lâu đời ở khu vực núi Longhu khẳng định ông biết "bí quyết" của phong tục mai táng bí ẩn này. Người nông dân đã miêu tả về một loại công cụ giống như hệ thống ròng rọc mà người xưa có thể đã sử dụng để đưa những chiếc quan tài lên vách đá. Các chuyên gia sau đó đã thử nghiệm lý thuyết này và thành công trong việc di chuyển các vật nặng. Tuy nhiên, điều khó giải thích là không có dấu vết của hệ thống ròng rọc hay bất kỳ dụng cụ nào còn sót lại trên vách đá sau hàng ngàn năm.
Bí ẩn chưa có lời giải
Điều đáng kinh ngạc là không chỉ không có dấu vết của công cụ mà còn không có bằng chứng lịch sử nào về việc người Bạch Nguyệt sử dụng phương pháp này. Vào thời kỳ đó, công nghệ không đủ tiên tiến để chế tạo dây thừng hay thiết bị có thể nâng đỡ vật nặng như vậy. Mặc dù giả thuyết ròng rọc đã phần nào giải thích được cách di chuyển quan tài, nhưng nhiều yếu tố quan trọng vẫn chưa được làm sáng tỏ.
Việc vận chuyển quan tài treo trên các vách núi cao gần 100 mét vẫn là một thách thức về mặt khoa học. Các nhà khảo cổ đã thử nghiệm nhiều cách tiếp cận khác nhau, nhưng vẫn chưa có phương pháp nào hoàn toàn thuyết phục. Liệu có phải người xưa đã sử dụng một kỹ thuật nào đó mà khoa học hiện đại chưa thể khám phá? Hay đây đơn giản là một trong những bí ẩn mà lịch sử để lại mãi mãi?
Mặc dù câu hỏi về kỹ thuật đưa quan tài lên vách núi vẫn chưa được giải đáp, nhưng việc nghiên cứu và khám phá vẫn đang tiếp tục. Một ngày nào đó, với sự tiến bộ của công nghệ và khoa học hiện đại, chúng ta có thể sẽ tìm ra bí ẩn hàng ngàn năm tuổi này. Quan tài treo không chỉ là một di tích khảo cổ đặc biệt mà còn là minh chứng cho sự sáng tạo và khả năng của con người thời cổ đại, khiến chúng ta không ngừng tò mò và khâm phục.
Cuối cùng, bí ẩn về phương pháp chôn cất quan tài treo có thể là một câu hỏi chưa có lời giải trọn vẹn, nhưng nó lại là nguồn cảm hứng vô tận cho các thế hệ nhà khoa học, lịch sử và những người yêu thích khám phá. Liệu một ngày nào đó, chúng ta sẽ có câu trả lời hoàn chỉnh cho câu hỏi đã tồn tại hơn 2.000 năm này?
Đức Khương