
* Bài viết dưới đây là những chiêm nghiệm của một vị phụ huynh Mỹ sau khi đi xem Interstellar (Hố đen tử thần):
Tôi nhớ như in khoảnh khắc ấy: bước ra khỏi rạp chiếu phim vào giữa đêm muộn, không khí lành lạnh thấm vào da thịt, đầu óc tôi vẫn còn lửng lơ trong những tầng không gian và thời gian mà Interstellar đã dẫn dắt. Và rồi, câu thoại ấy cứ vang vọng trong tâm trí tôi như một điệp khúc ám ảnh: "Một khi bạn trở thành cha mẹ, bạn chính là bóng ma tương lai của con mình".
Nó đánh thẳng vào tâm can tôi, khiến tôi bất giác thấy mình quá tệ.
Tôi không phải là Cooper, người cha phải rời xa con gái để thực hiện một sứ mệnh lớn lao, nhưng tôi cũng là một bậc phụ huynh, một người từng vô số lần chọn công việc thay vì gia đình, từng lỡ hẹn với con vì những cuộc họp kéo dài vô tận, từng vô tâm không nhận ra ánh mắt mong chờ của con mỗi lần tôi nói "ba bận rồi, để lần sau nhé". Và như thế, tôi đã trở thành "bóng ma" trong cuộc đời con mà không hề hay biết.

Chúng ta không thể chờ đợi thời gian của con
Interstellar không chỉ là một bộ phim về vũ trụ, mà còn là một bộ phim về tình phụ tử, về những mất mát và hi sinh lặng thầm. Khi Cooper rời xa Murph, anh nghĩ mình chỉ đi trong chốc lát, nhưng thời gian lại trôi đi khác biệt giữa hai thế giới. Khi anh quay lại, con gái anh đã trưởng thành, còn anh thì mãi mãi bị mắc kẹt trong hình ảnh của quá khứ. Đó cũng là cảm giác của nhiều bậc cha mẹ khi nhận ra con cái mình lớn lên quá nhanh trong khi họ vẫn đang bận bịu với những thứ khác. Chúng ta cứ nghĩ mình còn nhiều thời gian, nhưng thực ra, thời gian của con không chờ chúng ta.
Có lần tôi nhớ mình từng lướt qua một bức ảnh, trong đó ghi chú rằng đến năm 18 tuổi, một đứa trẻ đã dành đến 90% quỹ thời gian bên cha mẹ mà chúng có trong đời. Còn lại là những năm tháng tự lập, trưởng thành, rời xa gia đình để xây dựng cuộc sống riêng. Nếu mỗi khoảnh khắc bên con đều quý giá đến thế, tại sao chúng ta lại dễ dàng bỏ qua nó?
Tôi nhìn lại chính mình, nhận ra rằng mình đã trở thành một cái bóng lờ mờ trong những ký ức của con, một người chỉ xuất hiện thoáng qua vào bữa tối, đôi khi là một giọng nói qua điện thoại bảo con đi ngủ sớm.
Chúng ta, những người làm cha mẹ, có lẽ ai cũng từng có lúc trở thành "bóng ma" trong tương lai của con mình theo cách này hay cách khác. Chúng ta loay hoay giữa trách nhiệm và đam mê, giữa nghĩa vụ và khát khao, giữa hiện tại và tương lai. Nhưng có một điều không thể chối cãi: tuổi thơ của con không thể tua lại, từng giây phút trôi qua là từng mảnh ký ức được khắc sâu.
Và đến một ngày, khi ta ngoảnh lại, ta sẽ nhận ra rằng điều duy nhất còn sót lại không phải là những giờ làm thêm hay những hợp đồng quan trọng, mà là cách ta đã hiện diện - hoặc vắng mặt - trong những năm tháng đầu đời của con.
Câu thoại ấy đã đánh thức tôi, khiến tôi hiểu rằng mình cần phải thay đổi. Tôi không muốn trở thành một bóng ma. Tôi muốn là một phần trong cuộc đời con, là một người mà khi con nhắc đến sẽ không chỉ là một kỷ niệm mờ nhạt. Tôi muốn được nghe con kể chuyện mỗi ngày, muốn ở bên con trong những khoảnh khắc nhỏ bé mà sau này có thể trở thành điều quý giá nhất trong lòng con.
Đêm ấy, tôi về nhà, khẽ mở cửa phòng con, nhìn thấy con đang ngủ say, mái tóc xõa tung trên gối. Tôi tự nhủ: "Từ ngày mai, mình sẽ khác". Không phải là một lời hứa hẹn mơ hồ, mà là một cam kết thực sự. Vì tôi không muốn khi con lớn lên, tôi chỉ còn là một cái bóng trong ký ức của con.

Cha mẹ có ảnh hưởng lớn đến con cái
Làm cha mẹ không chỉ là chu cấp hay lo lắng cho tương lai của con mà còn là cách chúng ta hiện diện trong cuộc sống của con mỗi ngày. Đừng chỉ có mặt mà hãy thực sự lắng nghe, thấu hiểu và sẻ chia. Hãy dành thời gian chất lượng cho con, dù bận rộn đến đâu cũng đừng để những cuộc trò chuyện bị cắt ngang bởi điện thoại hay công việc.
Học cách nói "không" với những thứ không quan trọng, bởi công việc có thể chờ, nhưng tuổi thơ của con thì không. Nhớ rằng bạn chính là hình mẫu của con, con sẽ học cách yêu thương và đối xử với người khác từ chính những gì bạn làm. Và hãy lưu giữ những kỷ niệm, vì một ngày nào đó, khi con đã trưởng thành, chính những khoảnh khắc giản dị ấy sẽ trở thành điều quý giá nhất trong tim cả hai.
Đông