
Ngày trước tôi cũng nghĩ đồ cơ bản "quê mùa". Hè năm ngoái, mua cái áo phông trắng 30 tệ, giặt hai lần đã xù lông, mặc lên người thì nhão nhẹt như tấm nilon, đồng nghiệp còn đùa: "Trông như vừa lăn từ giường ra đây?". Tức quá, suýt đem cả tủ đồ cơ bản lên chợ đồ cũ.

Cho đến khi tình cờ xem video một blogger Nhật: cô ấy mặc chiếc sơ mi trắng đã giặt bạc màu, phối quần ống suông màu kaki, thắt một sợi dây cỏ làm đai, tóc buộc đuôi ngựa thấp, đứng dưới tán hoa anh đào cười rạng rỡ. Khoảnh khắc ấy làm tôi ngộ ra: đồ cơ bản không hề xấu, chỉ là tôi chưa biết cách phối đồ cho nó.

Đồ cơ bản xịn, bản thân nó đã là "sự sang trọng ẩn giấu". Như áo thun cotton giá 150k , càng giặt càng mềm, cổ áo không nhão, vải rủ tự nhiên; trong khi áo phông sợi hóa học 90k thì cứng đơ, mặc vào như dán tờ giấy lên người. Chất liệu đúng thì tự nó mang khí chất, không hẳn đắt, mà là toát lên cảm giác "có đầu tư".

Phom dáng còn quan trọng hơn. Tôi có cái quần jean ống suông cạp cao, vừa vặn eo, người thấp mặc vào trông dài chân, dáng quả lê thì che được hông. Nhưng cũng có chiếc quần suông cạp trễ, phần eo chặn ngay bụng, ống quần rộng thùng thình, mặc lên trông như "mặc trộm quần của bố". Hóa ra "cơ bản" không phải là "tùy tiện", mà là "chuẩn xác", chuẩn dáng người, chuẩn điểm mạnh yếu.

Những ai chê "đồ cơ bản nhạt nhòa", có lẽ quên mất 3 chiêu "nhỏ nhưng đắt"
1. Thêm chút màu sắc, đừng quá an toàn
Trước đây tôi cứ nghĩ đồ cơ bản chỉ quanh quẩn đen – trắng – xám, kết quả nhìn như "phông nền di động". Cho đến khi mặc thử áo len dệt màu hồng nhạt phối quần trắng, đồng nghiệp kêu lên: "Hôm nay trông chị như mặt trời nhỏ vậy!". Lúc đó mới hiểu: đồ cơ bản là "tấm toan", còn màu sắc là "cọ vẽ". Chỉ cần điểm xuyết vàng nhạt, xanh baby ở áo trong hay giày dép, tổng thể lập tức sáng bừng.

2. Thêm chút chi tiết "thiết kế", đồ cơ bản hóa "limited"
Tôi từng thử áo phông trắng trễ vai, lộ xương quai xanh, phối váy jean cạp cao cùng đôi boots đế độn. Cái áo phông bình thường bỗng thành có gu, gợi chút gợi cảm "vô tình". Hoặc chỉ cần lấy dây lưng mảnh thắt sơ mi oversize, ngay lập tức được khen "trông như hàng designer.

3. Giữ phong cách thống nhất, đừng để đồ cơ bản lạc quẻ
Ngày xưa tôi hay phối áo phông trắng + quần jean + sneaker, nhìn như học sinh đi dạo phố. Sau học blogger, thử sơ vin áo phông vào quần tây cạp cao, khoác thêm cardigan ngắn, đi giày mũi nhọn, cả set liền thành "công sở thanh lịch". Như nấu ăn, nguyên liệu bình thường nhưng nêm nếm đúng thì thành đặc sản.

Bạn đã từng biến "đồ cơ bản" thành "cao cấp" chưa?
Tuần trước, tôi mặc áo sơ mi cotton-linen 200k, đóng thùng cùng quần ống suông màu kem, thắt thêm khăn lụa cũ làm đai. Đồng nghiệp vội vàng hỏi mua link, còn ngỡ tôi diện bộ suit tiền triệu.

Thật ra có gì ghê gớm đâu, chỉ là hiểu rằng "đồ cơ bản không cần đắt, chỉ cần biết "xài". Biết cơ thể mình, biết chất vải, biết cách thêm chi tiết nhỏ. Những ai bảo "đồ cơ bản nhìn tầm thường", có lẽ chỉ chưa tìm được cách để nó "hợp rơ" với mình.






Một số gợi ý phối đồ cơ bản mà bạn có thể tham khảo.
Như Quỳnh